Комментарии:
Sau lung em là cả một rung hoa đang nhuỵ chồi
Đưng ai bắt anh buông vì đơn gian anh luỵ rồi
Biết là cái kết vẫn không thể thay đổi
Tim anh hận khói vì vết thương ở ngay phổi
Anh vẫn thua oxi nhưng trái tim chỉ còn 1 nữa
Và nêu em là ván cuối anh đặt hết vào một cửa
Anh quá hối hận với những gì mình đánh mất
Như cây thối bẩn thiếu dinh dưỡng trên đất
Lời yêu đã quá mòn/ không như những món quá
Thấy anh tồi chứ ? Biết là em sẽ chối từ
Vậy anh xin án cao là ngày dài trong cô quạnh
Hãy tống anh vào lao để bóng tối xiết quanh cổ
Mang chi ta một ly rượu cay nồng
Tự do trong tim em nhưng sự thật là tay cồng
Chờ ngày phán xét đó là tuỳ lệnh phán
Có thể là cái chết luỵ tình nàng
Ta thường mơ về một thoáng chốc được bên nàng
Tâm hồn say lạc giữa thành phố một đêm vàng
Dưới ánh đèn đường hiu hắt, tương tư văng vẳng không im
Nàng chỉ gửi một ánh mắt, ta đã trao cả con tim
Giữa biển người nhưng anh chỉ có em trong mắt
Giữa một rừng thanh âm chỉ nghe thấy tiếng em trong vắt
Đêm xuống, tâm tư anh là nhà giam
Với nỗi nhớ về em là song sắt
Nhưng tình cảm đâu phải nhành cây, nên nó đâu có dễ
Ta như vai áo em buông, bởi vì ta quá trễ
Giờ đến và cướp em đi, là điều ta không được làm
Vì sợi tơ hồng đang buộc ta, nó lại không buộc nàng
Nên nếu em không thể đưa ra lựa chọn
Thì xin em hãy sớm đẩy anh đi xa
Nếu bờ môi ấy không thể cho anh vị ngọt
Thì em hãy để nó buông cho anh lời vị tha
[Bích Phương]
Ở bên anh em thấy trái tim thổn thức cứ không thể dứt, babe
Nhưng ta không nên xem chương tiếp theo
Vì chuyện tình này có kết cục buồn
Mà em không mong muốn thấy anh buồn bã thế đâu dừng bước đi anh
Đôi khi em bâng khuâng khi nghĩ rằng
Sự thật là mình không thể bên nhau
Tình cảm thật khó nói
Em nhìn anh mà lòng bối rối
Muộn màng rồi anh ơi
Bởi vì người đến sau mất rồi
Vào một ngày nắng tắt
Lỡ nhận trao nhầm một ánh mắt
Cô là người đáng trách
Kẻ tình si đáng quên lại là anh
[Phúc Du]
Anh vẫn cần em nhiều lắm
Như một rừng cây ở giữa trời đông đang cần một chiều nắng
Nàng lạnh lùng như tảng băng trôi, khi ở xa mà ta nhìn ngắm
Anh đâu phải Titanic sao cứ gặp em là anh chìm đắm
Ta đã cố tìm cách khác nhưng nó không nằm trong sách vở
Cách duy nhất mà ta có dường như chỉ là cách trở
Em như là một cơn nghiện vẫn dày vò anh nhiều quá
Nàng đã cho ta có cửa nhưng sao lại tiếc cái chìa khóa?
Vì thương nàng nên giấc không yên, ta vẫn chẳng thể nào ngủ
Lí trí là đứa nhân viên vì nó thật khó để làm chủ
Đếm từng ngày xa lòng ta nặng nề như đá đổ
Anh mang tình cảm lớn người ta bảo là quá khổ
Không có nơi nào có thể là vườn địa đàng
Nếu như nơi đó em không thể ở gần anh
Anh chẳng muốn nghe một lời từ chối nhẹ nhàng
Hãy cho hi vọng của anh một cái chết thật nhanh
Chuyện tình buồn như bài nhạc ta đang hát
Con tim nứt nẻ như đập ra tan nát
Có những nỗi buồn bây giờ không còn chỗ để
Em cứ vô tình gieo tương tư ta mang vác
Bởi vì tình yêu là tự nguyện không ép buộc
Như cây mà gãy đi , muốn còn nguyên không ghép được
Gặp được em thì có lẻ là bước ngoặc
Em thích xuất hiện trong mơ thay vì đứng ở trước mặt
Là tại vì em chưa quên đi những nổi đau
Anh cũng muốn chia sẻ nên vẫn hay thăm hỏi nhau
Em cứ vô tình và không cho ta cơ hội
Em buông lời sắt mỏng , từ chối ta trong mỗi câu
Ta nghĩ là duyên gặp được em là may mắn
Em như mặt trời và khiến ta bị say nắng
Nếu như em đã không chấp nhận lời yêu
Thì xin em cũng đừng buông vị cay đắng
Ver 2 :
"Em cũng biết là giữa chúng ta mến nhau
Em nói lời xin lỗi bởi vì anh đã đến sau "
Mặt trời xuống biển như hòn lửa,
Sóng đã cài then, đêm sập cửa.
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,
Câu hát căng buồm cùng gió khơi.
Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng,
Cá thu biển Đông như đoàn thoi
Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng.
Đến dệt lưới ta, đoàn cá ơi!
Thuyền ta lái gió với buồm trăng
Lướt giữa mây cao với biển bằng,
Ra đậu dặm xa dò bụng biển,
Dàn đan thế trận lưới vây giăng.
Cá nhụ cá chim cùng cá đé,
Cá song lấp lánh đuốc đen hồng,
Cái đuôi em quẫy trăng vàng choé.
Đêm thở: sao lùa nước Hạ Long.
Ta hát bài ca gọi cá vào,
Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao.
Biển cho ta cá như lòng mẹ
Nuôi lớn đời ta tự buổi nào.
Sao mờ, kéo lưới kịp trời sáng
Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng.
Vảy bạc đuôi vàng loé rạng đông,
Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng.
Câu hát căng buồm với gió khơi,
Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời.
Mặt trời đội biển nhô màu mới,
Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.
PG (phở go)
Sau lưng em là cả 1 rừng hoa vọng đang nhụy chồi
Đừng ai bắt anh buông vì đơn giản anh lụy rồi
Biết là cái kết vẫn ko thể thây đổi
Tim anh hận khói vì vết thương ở ngay phổi
Anh vẫn thừa oxi nhưng trái tim chỉ còn 1 nữa
VàNếu em là ván cuối anh đặt hết vào 1 cửa
Anh quá hối hận với những j mình đánh mất
Như cây thối bẩn thiếu dinh dưỡng trên mảnh đất
Lời yêu đã quá mòn ko như những món quà
Thấy anh tồi chứ? Biết là em sẽ từ chối
Vậy anh xin án cao là ngày dài trong cô quạnh
Hãy tống anh vào lao để bống tối siết quanh cổ
Mang cho ta 1 ly rượu cây nồng
Tự do trong tim em nhưng sự thật là tay cồng
Chờ ngày phán xét đó là tùy lệnh phán
Có thể là cái chết lụy tình nàng
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể giấu nữa
Thôi đừng lo em hứa
Rằng sẽ từ chối anh nhẹ nhàng
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể né tránh
Nói thật nhanh đi anh
Để em từ chối anh nhẹ nhàng thôi
Ta thường mơ về một thoáng chốc được bên nàng
Tâm hồn say lạc giữa thành phố một đêm vàng
Dưới ánh đèn đường hiu hắt, tương tư văng vẳng không im
Nàng chỉ gửi một ánh mắt, ta đã trao cả con tim
Giữa biển người nhưng anh chỉ có em trong mắt
Giữa một rừng thanh âm chỉ nghe thấy tiếng em trong vắt
Đêm xuống, tâm tư anh là nhà giam
Với nỗi nhớ về em là song sắt
Nhưng tình cảm đâu phải nhành cây, nên nó đâu có dễ?
Ta như vai áo em buông, bởi vì ta quá trễ
Giờ đến và cướp em đi, là điều ta không được làm
Vì sợi tơ hồng đang buộc ta, nó lại không buộc nàng
Nên nếu em không thể đưa ra lựa chọn
Thì xin em hãy sớm đẩy anh đi xa
Nếu bờ môi ấy không thể cho anh vị ngọt
Thì em hãy để nó buông cho anh lời vị tha
Ở bên anh em thấy trái tim thổn thức cứ không thể dứt, babe
Nhưng ta không nên xem chương tiếp theo
Vì chuyện tình này có kết cục buồn
Mà em không mong muốn thấy anh buồn bã thế đâu dừng bước đi anh
Đôi khi em bâng khuâng khi nghĩ rằng
Sự thật là mình không thể bên nhau
Tình cảm thật khó nói
Em nhìn anh mà lòng bối rối
Muộn màng rồi anh ơi
Bởi vì người đến sau mất rồi
Vào một ngày nắng tắt
Lỡ nhận trao nhầm một ánh mắt
Cô là người đáng trách
Kẻ tình si đáng quên lại là anh
Anh vẫn cần em nhiều lắm
Như một rừng cây ở giữa trời đông đang cần một chiều nắng
Nàng lạnh lùng như tảng băng trôi, khi ở xa mà ta nhìn ngắm
Anh đâu phải Titanic sao cứ gặp em là anh chìm đắm?
Ta đã cố tìm cách khác nhưng nó không nằm trong sách vở
Cách duy nhất mà ta có dường như chỉ là cách trở
Em như là một cơn nghiện vẫn dày vò anh nhiều quá
Nàng đã cho ta có cửa nhưng sao lại tiếc cái chìa khóa?
Vì thương nàng nên giấc không yên, ta vẫn chẳng thể nào ngủ
Lí trí là đứa nhân viên vì nó thật khó để làm chủ
Đếm từng ngày xa lòng ta nặng nề như đá đổ
Anh mang tình cảm lớn người ta bảo là quá khổ
Không có nơi nào có thể là vườn địa đàng
Nếu như nơi đó em không thể ở gần anh
Anh chẳng muốn nghe một lời từ chối nhẹ nhàng
Hãy cho hi vọng của anh một cái chết thật nhanh
Tình cảm thật khó nói
Em nhìn anh mà lòng bối rối
Muộn màng rồi anh ơi
Bởi vì người đến sau mất rồi
Vào một ngày nắng tắt
Lỡ nhận trao nhầm một ánh mắt
Cô là người đáng trách
Kẻ tình si đáng quên lại là anh
Người có thể hờn trách em khi mà em luôn thức đêm bỏ mặc anh trong giấc mơ
Ngày hay đêm vẫn mơ
Hoặc có thể quên lãng em khi mà em không dắt tay anh vào trong nơi trái tim
Bỏ mặc anh đứng im
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể giấu nữa
Thôi đừng lo em hứa
Rằng sẽ từ chối anh nhẹ nhàng
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể né tránh
Nói thật nhanh đi anh
Để em từ chối anh nhẹ nhàng thôi
Để em từ chối anh nhẹ nhàng thôi
Chữ hiện ra chậm quá a ơi lời chạy rồi chữ mới hiện
ОтветитьTa thường mơ về một thoáng chốc được bên nàng
Tâm hồn say lạc giữa thành phố một đêm vàng
Dưới ánh đèn đường hiu hắt, tương tư văng vẳng không im
Nàng chỉ gửi một ánh mắt, ta đã trao cả con tim
Giữa biển người nhưng anh chỉ có em trong mắt
Giữa một rừng thanh âm chỉ nghe thấy tiếng em trong vắt
Đêm xuống, tâm tư anh là nhà giam
Với nỗi nhớ về em là song sắt
Nhưng tình cảm đâu phải nhành cây, nên nó đâu có dễ?
Ta như vai áo em buông, bởi vì ta quá trễ
Giờ đến và cướp em đi, là điều ta không được làm
Vì sợi tơ hồng đang buộc ta, nó lại không buộc nàng
Nên nếu em không thể đưa ra lựa chọn
Thì xin em hãy sớm đẩy anh đi xa
Nếu bờ môi ấy không thể cho anh vị ngọt
Thì em hãy để nó buông cho anh lời vị tha
Anh vẫn cần em nhiều lắm
Như một rừng cây ở giữa trời đông đang cần một chiều nắng
Nàng lạnh lùng như tảng băng trôi, khi ở xa mà ta nhìn ngắm
Anh đâu phải Titanic sao cứ gặp em là anh chìm đắm?
Ta đã cố tìm cách khác nhưng nó không nằm trong sách vở
Cách duy nhất mà ta có dường như chỉ là cách trở
Em như là một cơn nghiện vẫn dày vò anh nhiều quá
Nàng đã cho ta có cửa nhưng sao lại tiếc cái chìa khóa?
Vì thương nàng nên giấc không yên, ta vẫn chẳng thể nào ngủ
Lí trí là đứa nhân viên vì nó thật khó để làm chủ
Đếm từng ngày xa lòng ta nặng nề như đá đổ
Anh mang tình cảm lớn người ta bảo là quá khổ
Không có nơi nào có thể là vườn địa đàng
Nếu như nơi đó em không thể ở gần anh
Anh chẳng muốn nghe một lời từ chối nhẹ nhàng
Hãy cho hi vọng của anh một cái chết thật nhanh
ta thường mơ về một thoáng chốc được bên nàng...
ОтветитьGặp e đúng 1 lần , bên 1 khung cửa sổ đầy nắng. Sau đó chỉ là trên fb. Thế mà tương tư suốt 2 năm trời.. T có bị điên ko nhỉ ?
ОтветитьCome back :))
ОтветитьLại một ngày thật là mệt mỏi và muốn thở dài với cả trời xanh
Và tôi tìm em giữa nơi chốn cũ và tự hỏi làm sao em đã xa rời anh
Có những nỗi buồn anh đã tha thứ và muốn con tim mình luôn thở lại
Vài hơi thở dài phút chốc quên đi chẳng biết khi nào mà em quay trở lại
Tôi tìm em giữa nơi thành phố chẳng biết bây giờ em đang ở nơi đâu
Những câu cuối cùng mà mình nói với nhau chỉ mang cho anh và cảm giác vơi sầu
Cùng bên nhau những năm tháng ấy cùng thức khuya nói chuyện vài câu
Câu chuyện buồn nào em cũng kể , kể cả tình đầu của em phai dấu
Em thường nói với anh là em sẽ ổn dù có chuyện gì cũng sẽ vượt qua
Và nếu sau này mà mình còn bên nhau hay cuộc đời này đẩy tra trượt ngã
Ta sẽ bên nhau đến phút cuối cùng dù năm tháng dài vẫn còn trải rộng
Dù có sống gió vất vả đến đâu chúng ta vẫn mãi bên nhau phải không ?
Em có buồn hay là có vui thì hãy nói với anh vài câu
Thì mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp và mối tình này sẽ nối tiếp dài lâu
Nếu chữ thương này sau chữ nợ thì anh đã nợ em suốt cuộc đời
Vì những thứ đó nó đến từ nơi em đã in dấu bên trong một đời
Anh đã có xây đắp rất nhiều mà quên luôn đi cả bản thân
Nếu tình yêu này là vĩnh cửu thì anh sẽ nguyện yêu đến ngàn lần
Đã trao em kí ức thật đẹp để rồi nhận lại toàn những đắng cay
Anh mong rằng là em sẽ hiểu anh chỉ là một thằng trắng tay
Nếu quá khứ kia có hiện hữu xin nhờ con gió gửi đến em
Đây là nơi mình đã đi qua nếu em không tin hãy đến xem
Khi nụ cười trở thành nước mắt cũng chỉ là cơn gió kia cuốn qua
Tại sao anh vẫn ngồi đây chờ em bởi vì lòng anh còn thương quá
Đã nói với em những điều rằng là kể từ ngày mà chúng ta đã xa
Anh từng xem chúng ta là tất cả từ những lỗi lầm mà mình từng trải qua
Nếu em biết được nỗi buồn của anh , anh chỉ mong rằng em hãy thứ tha
Có một trái tim luôn nhớ tới em từng ngày từng ngày gánh chịu hậu quả
Chỉ đợi may mắn gần đến gõ cửa có bao nhiêu cảm xúc vẫn còn lay động
Có bao nhiêu câu hỏi mà anh muốn đề ra trong lòng của em vẫn còn nhớ anh không ?
Có những câu chuyện mà anh từng hay kể chỉ mong một ngày em sẽ lại quay về
Có những câu chuyện mà anh từng hay kể chỉ mong một ngày em sẽ lại quay về
Còn những hài hát nào giống bài hát này nữa ko mọi người, biết thì cho e xin thêm vài bài nha
Ответитьlời yêu đã quá mòn như không những món quà
thấy anh tồi chứ biết là em sẽ từ chối
vậy anh xin án cao là ngày dài trong cô quạnh
hãy tống anh vào lao
để bóng tối siết quanh cổ
mang cho ta 1 ly rượu cay nồng ,tự do trong tim em nhưng sự thật là tay còng
chờ ngày phán xét đó là tùy lệnh phán
có thể là
[Bích Phương]
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể giấu nữa
Thôi đừng lo em hứa
Rằng sẽ từ chối anh nhẹ nhàng
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể né tránh
Nói thật nhanh đi anh
Để em từ chối anh nhẹ nhàng thôi
[Phúc Du]
Ta thường mơ về một thoáng chốc được bên nàng
Tâm hồn say lạc giữa thành phố một đêm vàng
Dưới ánh đèn đường hiu hắt, tương tư văng vẳng không im
Nàng chỉ gửi một ánh mắt, ta đã trao cả con tim
Giữa biển người nhưng anh chỉ có em trong mắt
Giữa một rừng thanh âm chỉ nghe thấy tiếng em trong vắt
Đêm xuống, tâm tư anh là nhà giam
Với nỗi nhớ về em là song sắt
Nhưng tình cảm đâu phải nhành cây, nên nó đâu có dễ
Ta như vai áo em buông, bởi vì ta quá trễ
Giờ đến và cướp em đi, là điều ta không được làm
Vì sợi tơ hồng đang buộc ta, nó lại không buộc nàng
Nên nếu em không thể đưa ra lựa chọn
Thì xin em hãy sớm đẩy anh đi xa
Nếu bờ môi ấy không thể cho anh vị ngọt
Thì em hãy để nó buông cho anh lời vị tha
[Bích Phương]
Ở bên anh em thấy trái tim thổn thức cứ không thể dứt, babe
Nhưng ta không nên xem chương tiếp theo
Vì chuyện tình này có kết cục buồn
Mà em không mong muốn thấy anh buồn bã thế đâu dừng bước đi anh
Đôi khi em bâng khuâng khi nghĩ rằng
Sự thật là mình không thể bên nhau
Tình cảm thật khó nói
Em nhìn anh mà lòng bối rối
Muộn màng rồi anh ơi
Bởi vì người đến sau mất rồi
Vào một ngày nắng tắt
Lỡ nhận trao nhầm một ánh mắt
Cô là người đáng trách
Kẻ tình si đáng quên lại là anh
[Phúc Du]
Anh vẫn cần em nhiều lắm
Như một rừng cây ở giữa trời đông đang cần một chiều nắng
Nàng lạnh lùng như tảng băng trôi, khi ở xa mà ta nhìn ngắm
Anh đâu phải Titanic sao cứ gặp em là anh chìm đắm
Ta đã cố để tìm cách khác nhưng nó không nằm trong sách vở
Cách duy nhất mà ta có dường như chỉ là cách trở
Em như là một cơn nghiện vẫn dày vò anh nhiều quá
Nàng đã cho ta có cửa nhưng sao lại tiếc cái chìa khóa?
Vì thương nàng nên giấc không yên, ta vẫn chẳng thể nào ngủ
Lí trí là đứa nhân viên vì nó thật khó để làm chủ
Đếm từng ngày xa lòng ta nặng nề như đá đổ
Anh mang tình cảm lớn người ta bảo là quá khổ
Không có nơi nào có thể là vườn địa đàng
Nếu như nơi đó em không thể ở gần anh
Anh chẳng muốn nghe một lời từ chối nhẹ nhàng
Hãy cho hi vọng của anh một cái chết thật nhanh
[Bích Phương]
Tình cảm thật khó nói
Em nhìn anh mà lòng bối rối
Muộn màng rồi anh ơi
Bởi vì người đến sau mất rồi
Vào một ngày nắng tắt
Lỡ nhận trao nhầm một ánh mắt
Cô là người đáng trách
Kẻ tình si đánh quên lại là anh
Người có thể hờn trách em khi mà em luôn thức đêm bỏ mặc anh trong giấc mơ ngày hay đêm vẫn mơ
Hoặc có thể quên lãng em khi mà em không dắt tay anh vào trong nơi trái tim bỏ mặc anh đứng im
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể giấu nữa
Thôi đừng lo em hứa
Rằng sẽ từ chối anh nhẹ nhàng
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể né tránh
Nói thật nhanh đi anh
Để em từ chối anh nhẹ nhàng thôi
Tổng quan
Lời bài hát
Nghe
Kết quả chính
Ayy
It's Den Vau
One more time Lon Xon
Dìa dia
Có người đến, có người đi và có người ở lại
Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại
Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa
Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan ca
Đời cho ta quá nhiều thứ
Ta chưa cho đời được nhiều
Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều
Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn
Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơn
Mặt trời là cái bếp lớn
Còn tia nắng là than hồng
Mỗi ngày mà ta thức dậy
Ta chỉ mong được an lòng
Hoàng hôn là dải lụa
Còn màn đêm là tấm chăn
Mỗi đêm ta ngồi ta viết, ta chỉ mong không bị cấm ngăn
Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga
Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa
Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa
Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa
Cuộc đời này có được mấy lần mười năm?
Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm
Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài
Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai
Tao đã từng đứng dưới cùng và đã từng việt vị
Tao đã nhận những lời khen và cả lời miệt thị
Và tao tin nó vẫn còn đó vẫn chưa hề triệt tiêu
Mười năm qua tao vẫn cố gắng làm nhạc người Việt chill
Mấy thằng ghét tao, tụi nó cũng đã bỏ cuộc
Tao vẫn là con đóm đóm, tụi nó cháy như bó đuốc
Tao lập loè cả cuộc đời, tụi nó đã tắt từ lâu
Thời gian là thứ diệt cỏ ghê hơn cả thuốc trừ sâu
Mười năm tao vẫn là tao vẫn không khác mấy
Từ nhạc ra ngoài đời thường vẫn thân xác ấy
Có người nói tao thay đổi
Không! là tao thích nghi
Bật cười trước những phán xét, người đời thích nghi
Tao sẽ vẫn rap tiếp cho bản thân tao trước
Khi mà tao còn thở, khi mà chân tao bước
Khi tao còn lo lắng cho những người ghét tao
Dõi theo thằng không bỏ cuộc, mệt mỏi biết bao
Bước vào cuộc chơi tao không có gì để mà mất cả
Cách mà tao kiếm tiền là niềm vui vượt lên trên tất cả
Con đường do tao chọn và tao cam tâm bước
Tao thà chìm dưới đại dương còn hơn bị tan trong nước
Đêm nay tao thức trắng nhìn bầu trời sao
Muốn được cười, muốn được khóc như ngày đầu đời tao
Có người đến, có người đi và có người ở lại
Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại
Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa
Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan ca
Đời cho ta quá nhiều thứ
Ta chưa cho đời được nhiều
Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều
Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn
Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơn
Mặt trời là cái bếp lớn
Còn tia nắng là than hồng
Mỗi ngày mà ta thức dậy
Ta chỉ mong được an lòng
Hoàng hôn là dải lụa
Còn màn đêm là tấm chăn
Mỗi đêm ta ngồi ta viết, ta chỉ mong không bị cấm ngăn
Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga
Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa
Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa
Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa
Cuộc đời này có được mấy lần mười năm?
Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm
Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài
Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai
Mặt trời kia dù ở đâu thì có anh ở đây là tuyệt nhất
Anh đem tâm tư cất vào sâu vì sợ nói ra rồi vụt mất
Người đàn ông trái tim hoá đá, nhưng tâm hồn lại là biển cả
Nói với em ngàn lời hoa lá xong rồi lại đẩy em ra xa
Anh sợ ánh mắt người cười chê, lo lắng thị phi trên đường về
Tin nhắn anh chỉ say ok, story anh cũng mặc kệ
Anh nói tình yêu mình mong manh k thể như đại dương trong xanh
Không sao để em là Xuân Quỳnh mang con sóng tình yêu gần anh
Em thấy cả một dãy thiên hà thu vào sâu tận trong tầm mắt
Mặt trời của anh giờ ở đâu hay là ở sâu dưới lòng đất
Rõ ràng đô thị này tấp nập sao em lại mơ thị trấn hoang
Có lẽ nào anh k hề biết đô thị vô vị vì thiếu anh
Anh đưa em vào những bế tắc em ngồi suy nghĩ rồi cân nhắc
Nên tiếp tục hay từ bỏ lí trí em nói là không chắc
Rồi thắc mắc trong 1 khắc trải lòng với cậu bạn thân anh
Để nhận lại là những giải đáp không đẹp tựa như trong bức tranh
Mặt trời kia thì ở đâu bình yên của em ở đâu
Mặt trời thì ở trên đầu còn bình yên là ở sau anh
Nắng dù có đẹp đến mấy anh thấy rồi cũng lụi tan
lang thang hết một ngày nắng giờ hoàng hôn đến thật vội vàng
Đăng dòng trạng thái lên story chèn thêm một bản nhạc free
Chỉ muốn anh biết là ngày hôm nay của em không đc như ý
Hôm nay của anh thế nào em muốn biết anh ra sao
Mặc dù anh chẳng nói tâm tư chất đầy cả trời cao
Soạn nhanh một dòng tin nhắn muốn nói nhớ anh nhiều lắm
Viết rồi nhưng chưa dám gửi vì nghĩ anh cần ko gian tĩnh lặng
Đi ra đi vào ngẩn ngơ ngồi thẫn thờ rồi mộng mơ
Mơ hạnh phúc trong lâu đài nhỏ có chàng hoàng tử và nàng thơ
Rồi bất chợt cầm cây bút định viết về chuyện tình đôi ta
Nhưng biết viết sao bây giờ khi bài viết anh chỉ haha
Em thu mình vào những suy ngẫm anh biết mà giả vờ lặng câm
Anh tặng cho em một chữ nhẫn
Nhưng mà lại là chữ nhẫn tâm
Con tim anh nguội lạnh, cũng bị mờ phai
Đèn đường cũng đã tắt, mà đứng chờ ai?
Em từng nói, thứ em muốn là 1 bờ vai
Câu nói đó đã từng đúng, hay chưa bao giờ sai ?
anh nhớ những kỉ niệm những khoảng khắc của 2 ta...
đến bây giờ a còn thắc mắc sao 2 mình lại chia xa
Ngày tồi tệ là không em, mọi thứ đều vắng tanh
Ngày bên nhau thì quá ít, ngày rờii xa lại quá nhanh?
Sau 1 ngày làm mệt mỏi, dạo phố cùng với chiếc xe
Đến nơi 2 ta thường ngồi, mở bản nhạc mà em thích nghe
Những nơi mà em thích đến, anh cũng thường hay qua lại
Khi bên em thời gian nhanh, nhưng 1 mình sao quá dài ?
ánh đèn đường bây giờ cũng dần buông xuống
Ta cũng phải rời xa, dù cho lòng này không muốn
Ở bên nhau là 1 kì tích, khi dừng lại do người tùy thích
anh khong thể giữ đc tay em
vì anh khong còn mục đích
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể giấu nữa
Thôi đừng lo em hứa
Rằng sẽ từ chối anh nhẹ nhàng
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể né tránh
Nói thật nhanh đi anh
Để em từ chối anh nhẹ nhàng thôi
Ta thường mơ về một thoáng chốc được bên nàng//
Tâm hồn say lạc giữa thành phố một đêm vàng//
Dưới ánh đèn/ đường hiu hắt/, tương tư văng vẳng không im//
Nàng chỉ gửi /một ánh mắt, ta đã trao/ cả con tim/
Giữa biển người nhưng anh chỉ có em trong mắt/
Giữa một rừng thanh âm chỉ nghe thấy tiếng em trong vắt//
Đêm xuống/ tâm tư anh/ là nhà giam//
Với nỗi nhớ về em là song sắt/
Nhưng tình cảm đâu phải nhành cây/, nên nó đâu có dễ?/
Ta như vai áo em buông/ bởi vì ta quá trễ
Giờ đến và cướp em đi là điều ta không được làm - Vì sợi tơ hồng đang buộc ta/ nó lại không buộc nàng//
Nên nếu em …không thể đưa ra lựa chọn/
Thì xin em …hãy sớm đẩy anh đi xa/
Nếu bờ môi ấy/ không thể cho anh vị ngọt/
Thì em hãy để nó/ buông cho anh lời vị tha/
Ở bên anh em thấy trái tim thổn thức cứ không thể dứt, babe
Nhưng ta không nên xem chương tiếp theo
Vì chuyện tình này có kết cục buồn
Mà em không mong muốn thấy anh buồn bã thế đâu dừng bước đi anh
Đôi khi em bâng khuâng khi nghĩ rằng
Sự thật là mình không thể bên nhau
Tình cảm thật khó nói
Em nhìn anh mà lòng bối rối
Muộn màng rồi anh ơi
Bởi vì người đến sau mất rồi
Vào một ngày nắng tắt
Lỡ nhận trao nhầm một ánh mắt
Cô là người đáng trách
Kẻ tình si đáng quên lại là anh
Anh vẫn cần em nhiều lắm/
Như một rừng cây ở giữa trời đông đang cần một chiều nắng/
Nàng lạnh lùng như tảng băng trôi/ khi ở xa mà ta nhìn ngắm/
Anh đâu phải Titanic sao cứ gặp em là anh chìm đắm?/
Ta đã cố tìm cách khác nhưng nó không nằm trong sách vở/
Cách duy nhất mà ta có/ dường như chỉ là cách trở/
Em như là một cơn nghiện/ vẫn dày vò/ anh nhiều quá
Nàng đã cho ta có cửa nhưng sao lại tiếc/ cái chìa khóa?
Vì thương nàng nên giấc không yên ta vẫn chẳng/ thể nào ngủ
Lí trí là đứa nhân viên vì nó thật khó để làm chủ/
Đếm từng ngày xa/lòng ta nặng nề như đá đổ/
Anh mang/ tình cảm lớn người ta bảo là quá khổ
Không có nơi nào có thể là vườn địa đàng//
Nếu như nơi đó/ em không thể ở gần anh
Anh chẳng muốn nghe một lời từ chối nhẹ nhàng//
Hãy cho hi vọng của anh/ một cái chết thật nhanh/
Tình cảm thật khó nói
Em nhìn anh mà lòng bối rối
Muộn màng rồi anh ơi
Bởi vì người đến sau mất rồi
Vào một ngày nắng tắt
Lỡ nhận trao nhầm một ánh mắt
Cô là người đáng trách
Kẻ tình si đáng quên lại là anh
Người có thể hờn trách em khi mà em luôn thức đêm bỏ mặc anh trong giấc mơ
Ngày hay đêm vẫn mơ
Hoặc có thể quên lãng em khi mà em không dắt tay anh vào trong nơi trái tim
Bỏ mặc anh đứng im
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể giấu nữa
Thôi đừng lo em hứa
Rằng sẽ từ chối anh nhẹ nhàng
Tình cảm này khó nói
Nếu thật sự chẳng thể né tránh
Nói thật nhanh đi anh
Để em từ chối anh nhẹ nhàng thôi
Để em từ chối anh nhẹ nhàng thôi
- [ ]
cô ấy hát còn tôi rap
ОтветитьVà cô ta từ chối anh ta thật nhẹ nhàng
Cô ta bảo rằng tình yêu, thật sự đến trong muộn màng
Anh đứng chững chừng 5s ngơ ngác, và ngỡ ngàng
Khi cô ta gật đầu đồng ý, với gã cho cô vài lượng vàng
Lấy kẽ giàu sang nhưng cô không hề hạnh phúc
Vết thương ở trên mặt cô, mỗi ngày nó đã loang thêm từng chút và
Và khi cô say thì cũng là lúc cô nhận ra, mình cần an ủi còn hơn là những lời chúc
Hắn về tới nhà dùng cô để trút giận, bảo răng cô ăn bám, nên biết phân và biết phận
Sau trận đòn cô ôm đầu hối hận, biết rằng mình đã saii, vì trong chăn này có rận
Và đến cuối cùng cô phải hành lý ra đii,
Những gì cô có đó là vết cắt gọt nước mắt hoen mi
Tâm thân này cô đã dán chữ for free, thương 1 đời con gái chọn saii tấm chồng, toàn sự chia ly
mãi đỉnh aaaa
ОтветитьNghe nhạc thôi đã thấy chill
ОтветитьTa thường mơ về một thoáng chốc được bên nàng
Tâm hồn say lạc giữa thành phố một đêm vàng
Dưới ánh đèn đường hiu hắt, tương tư văng vẳng không im
Nàng chỉ gửi một ánh mắt, ta đã trao cả con tim
Giữa biển người nhưng anh chỉ có em trong mắt
Giữa một rừng thanh âm chỉ nghe thấy tiếng em trong vắt
Đêm xuống, tâm tư anh là nhà giam
Với nỗi nhớ về em là song sắt
Nhưng tình cảm đâu phải nhành cây, nên nó đâu có dễ?
Ta như vai áo em buông, bởi vì ta quá trễ
Giờ đến và cướp em đi, là điều ta không được làm
Vì sợi tơ hồng đang buộc ta, nó lại không buộc nàng
Nên nếu em không thể đưa ra lựa chọn
Thì xin em hãy sớm đẩy anh đi xa
Nếu bờ môi ấy không thể cho anh vị ngọt
Thì em hãy để nó buông cho anh lời vị tha
Ver 2
Anh vẫn cần em nhiều lắm
Như một rừng cây ở giữa trời đông đang cần một chiều nắng
Nàng lạnh lùng như tảng băng trôi, khi ở xa mà ta nhìn ngắm
Anh đâu phải Titanic sao cứ gặp em là anh chìm đắm?
Ta đã cố để tìm cách khác nhưng nó không nằm trong sách vở
Cách duy nhất mà ta có dường như chỉ là cách trở
Em như là một cơn nghiện vẫn dày vò anh nhiều quá
Nàng đã cho ta có cửa nhưng sao lại tiếc cái chìa khóa?
Vì thương nàng nên giấc không yên, ta vẫn chẳng thể nào ngủ
Lí trí là đứa nhân viên vì nó thật khó để làm chủ
Đếm từng ngày xa lòng ta nặng nề như đá đổ
Anh mang tình cảm lớn người ta bảo là quá khổ
Không có nơi nào có thể là vườn địa đàng
Nếu như nơi đó em không thể ở gần anh
Anh chẳng muốn nghe một lời từ chối nhẹ nhàng
Hãy cho hi vọng của anh một cái chết thật nhanh
Và cô ta từ chối anh ta thật nhẹ nhàng
Cô ta bảo rằng tình yêu thật sự đến trong muộn màng
Anh đứng chững, chừng 5 giây, ngơ ngác và ngỡ ngàng
Khi cô ta gật đầu đồng ý với gã cho cô vài lượng vàng.
Lấy kẻ giàu sang nhưng cô không hề hạnh phúc
Vết thương ở trên mặt cô mỗi ngày nó đã loang thêm từng chút
Và!
Và khi cô say, thì cũng là lúc, cô nhận ra mình cần an ủi còn hơn, là những lời chúc
Hắn về đến nhà dùng cô để trút giận
Bảo rằng cô ăn bám nên biết thân, và biết phận
Sau trận đòn cô ôm đầu hối hận
Biết là mình đã sai vì trong trăn, này có rận
Và đến cuối cùng cô phải hành lý ra đi
Những gì cô có đó là vết cắt, giọt nước mắt hoen mi
Tấm thân này cô đã dán chữ For Free
Thương 1 người con gái chọn sai tấm chồng, toàn sự chia ly
Ta thường mơ về một thoáng chốc được bên nàng
Tâm hồn say lạc giữa thành phố một đêm vàng
Dưới ánh đèn đường hiu hắt, tương tư văng vẳng không im
Nàng chỉ gửi một ánh mắt, ta đã trao cả con tim
Giữa biển người nhưng anh chỉ có em trong mắt
Giữa một rừng thanh âm chỉ nghe thấy tiếng em trong vắt
Đêm xuống, tâm tư anh là nhà giam, với nỗi nhớ về em là song sắt
Nhưng tình cảm đâu phải cành cây, nên nó đâu có dễ
Ta như vai áo em buông, bởi vì ta quá trễ
Giờ đến và cướp em đi là điều ta không được làm
Vì sợi tơ hồng đang buộc ta nó lại không buộc nàng
Nên nếu em không thể đưa ra lựa chọn
Thì xin em hãy sớm đẩy anh đi xa
Nếu bờ môi ấy không thể cho anh vị ngọt
Thì em hãy để nó buông cho anh lời vị tha
Back 5
Ver1:
Yah, lời từ chối, anh nhận vào tối hôm đó
3 năm trôi, anh đắm mình vào nhưng đêm mưa gió
Em từ chối gặp mặt, khi anh đang đứng trước cửa nhà
Chưa bao giờ dập tắt, cơn mưa dai dẳng chẳng buông tha
Khi ấy anh mừng thầm, cơ hội cuối cùng
đã tới
Không còn tiếng đàn lặng câm, bước tới cầm tay một người mới
Nhường sân, cho con tim này được lên tiếng
Mối tình cũ? Anh đã chán ngấy nó rồi
Và rồi con tim đập, đập, đập, đập, nhưng sao chẳng nghe tiếng
Vì Ngu ngốc chẳng nhận ra, người ta thương vẫn ở ngay đó thôi
Cố sức đi săn làm gì, khi mày chính là con mồi
Của con quỷ tham lam, của chính mày đã sinh ra
Cố sức hàn gắn làm gì, có lối thoát nào cho một kẻ tội đồ
Của vụ án ngộ sát, dốt nát của chính bản thân ta
Tôi yêu ông nhiều, hài thật. Chả hiểu sao luôn. Tôi như con đần, lết theo đợi chờ ông, lo lắng cho ông. Mà ông thì có lòng với ai khác. Tôi óc chó, ông nhỉ? Ông block thì cứ block đi. Tôi cũng hết rồi, chả còn gì phải tiếc cả. Bao nhiêu thời gian tôi nghĩ về ông cả. Tôi rất thương ông, ông buồn, tôi lo, ông ốm, tôi lo, ông ghét mọi người tôi cũng lo. Tôi biết mình kém cỏi nên đành vậy. Được ông quan tâm có lẽ là ước muốn hơi quá đối với tôi. Tôi có gì, cũng nói, chia sẻ với ông. Còn ông thì giấu nhẹm, cứ vào clone rồi xả hết ra. Để rồi tâm sự vẫn ở đó, vẫn ở trong lòng. Tôi xin lỗi ông vì tôi không phải người tốt như ông mong muốn. Tôi tệ. Chào!
ОтветитьChưa thuộc lời :<
ОтветитьTất cả những gì ta có là nỗi buồn
Ta sở hữu chúng một phút rồi lại buôn
Nghe bên tai là những câu chuyện đang căng thẳng
Khoảng khắc đó ta cãi nhau và những nổi đau đang văng vẳng
Lạnh nhạt né tránh, hay sẽ dũng cảm đối diện
Bởi nếu đã biết, ta sẽ chọn cho bản thân mình lối riêng
Đều là đứa trẻ không đủ những chính kiến, chưa bao giờ là kẻ chính diện
Nếu tình cảm là một cuộc hẹn, chúng ta vội đứng dậy tính tiền
Ta đã từng nghĩ rằng kết quả nó đã khác!
Tất cả gì ta có, là mối tình đẹp như tòa tháp!
Ta đã cùng xây nên những hy vọng, mà bây giờ chính ta đạp đổ
Nhìn cách mà chúng đang phản phất, bây giờ thì khác gì nhà xác
hay lắm :))
ОтветитьTừ chối nhẹ nhàng verse Quân Bừu
Có vài giọt nước mắt đã lăn trên hàng mi
Nụ cười cuối tạm biệt và sau đó là rời đi
Ánh mặt trời đã dần tắt nắng
Cho anh lại là mưa giông
Đi đến nơi thật xa
Để lại trong lòng là khoảng trống
Ta đã từng kể với nhau rất nhiều chuyện về sau này
Ta sẽ hứa là thật hạnh phúc chứ ko phải là cau mày
Nhưng cuối cùng
Mọi thứ trở thành niềm đau
Một thứ tình yêu ta đã xây dựng
Giờ nhận lại câu đừng tìm nhau
Tại sao
Em đã nói sẽ ko từ bỏ
Nhưng kỉ niệm chúng ta gây dựng
Em lại đốt đi thành tro
Yah
Anh đèn vàng kia dần tỏ
Lấy cảm xúc ra làm bước ngoặc
Một người đã bước qua đời nhau
H nghiền mấy bài của a Phúc Du quá ta :))
ОтветитьNỗi nhớ e như một căn bệnh ko đc chạy chữa
Con tim a như quả chín rụng đang bị mục rữa
Người ta hỏi anh tại sao phải mang khổ quá nhiều
Vì e là chất kích thích còn a thì đã lỡ chơi quá liều
Tâm hồn e đẹp như một rừng trong xanh
Phải làm sao để e hoà quyện trong a
Phúc Du có cửa nhưng lại ko có chìa khoá
E yên tâm a là trộm a sẽ đột nhập vào nhà
Thiếu vắng e đối với a lúc nào cũng cảm thấy buồn bực
Chờ tin nhắn từ phía e còn lâu hơn cả chờ nhật thực
Người ta bảo a như một kẻ ngu sao cứ đơn phương e
Đúng a chỉ muốn trở thành một kẻ khờ dại khi bên e
A đã cố lắng nghe với tất cả tâm hồn
Nhưng vẫn chưa nghe thấy giá lạnh nơi e
Mang nỗi đau với tất cả thương tổn
Để mình a gánh vác qua đêm đen
.....
Ta vẫn chờ e dưới góc phố màn đêm đen
Vô tình ta chạm mặt nhau sao e vờ như ko quen
A cũng chỉ biết im lặng ngắm nhìn e qua cửa sổ
A như cây già trong cơn bão e ko cưa a tự đổ
Đc thấy gương mặt e chỉ trong thoáng chốc
Ko phải trúng một viên đạn nhưng tại sao a vẫn knock
Ver1:
Nỗi nhớ em như một căn bệnh không được chạy chữa
Con tim anh như quả chín rụng đang bị mục rữa
Người ta hỏi anh tại sao phải mang khổ quá nhiều
Vì em là chất kích thích còn anh thì đã lỡ chơi quá liều
Tâm hồn em đẹp như một rừng trong xanh
Phải làm sao để em hoà quyện trong anh
Phúc Du có cửa nhưng lại không có chìa khoá
Em yên tâm anh là trộm anh sẽ đột nhập vào nhà
Thiếu vắng em đối với anh lúc nào cũng cảm thấy buồn bực
Chờ tin nhắn từ phía em còn lâu hơn cả chờ nhật thực
Người ta bảo anh giống như một kẻ ngu sao cứ đơn phương em
Đúng anh chỉ muốn trở thành một kẻ khờ dạoi khi bên em
Anh đã cố lắng nghe với tất cả tâm hồn
Nhưng vẫn chưa nghe thấy giá lạnh nơi em
Mang nỗi đau với tất cả thương tổn
Để mình anh gánh vác qua đêm đen.
Ver2:
Ta vẫn chờ em dưới góc phố màn đêm đen
Vô tình ta chạm mặt sao em lại vờ như không quen
Anh cũng chỉ biết im lặng ngắm nhìn em qua cửa sổ
Anh như cây già trong cơn bão em không cưa anh tự đổ
Được thấy gương mặt em dù chỉ trong thoáng chốc
Không phải trúng một viên đạn mà tại sao anh vẫn Knock
Chạy đến dắt em đi xin đôi chân đừng bất động
Khoảng cách giữa anh và em là một khoảng trời rất rộng (ei e ei ee)
Anh không tin em lại từ chối anh (ei èi eii) x2
Mình vội vàng muộn màng đoạn tình chia haii (yeah yeah eii)
Chẳng còn lại những lời ngọt ngào bên tai
Hát rap ng ta hay vỉa vỉa,vẩy tay ntn vậy nhỉ,ai chỉ với
ОтветитьChi bich phuong xinh gai
Ответить5565655667676😮
Ответить😂😂😂😂
Ответить